Skip to main content
Tuyết Về Theo Cánh Nhạn –
Giới Thiệu

Quý Mạc chết vào mùa đông năm Nguyên Hy thứ hai.

Hắn mưu toan cả một đời để hoàn thành tâm nguyện của cha, ngờ đâu khi em trai lên ngôi cửu ngũ, chính hắn lại bị gán cho cái danh phản tặc, bị xử trảm thị chúng trước cổng thành. 

Vào khoảnh khắc nghển cổ chờ lìa đầu, hắn như vừa tỉnh mộng… Hóa ra mảnh tình thân mà mình trân quý như ngọc ngà chỉ là màn kịch ngắn ngủi giúp người khác lợi dụng hắn triệt để.

Rồi cả cuộc đời của hắn bỗng biến thành một vở hài kịch hoang đường.

Vào ngày đông giá rét thấu đến tận xương

Hắn choàng tỉnh, trở về sáu năm trước.

Tin tốt: Bây giờ phụ vương vẫn chưa có vẻ gì là muốn làm phản.

Tin xấu: Nhưng cơ thể được hắn “mượn” sống lại không phải là cơ thể ban đầu của hắn.

*

Cơ thể này có xuất thân thấp hèn, tứ cố vô thân, không quyền không thế.

Nhưng có sao đâu chứ, hắn vẫn còn kiếp trước của mình mà.

Hắn dùng tên Tư Trành ở cùng bản thân trong kiếp trước, nén nhịn náu nương, mượn thế trả thù.

Từ sự kiện Thái tử vong mạng trong chuyến xuôi Nam, đến những biến động khủng khiếp nơi kinh thành, hắn và người kia cùng hành động trong bóng tối, điều tra những bí mật. Hắn lợi dụng thân phận và địa vị của người kia để bày ra một ván cờ lớn, hòng dệt nên một tấm lưới vững chãi để giết cha hại em, trèo lên đỉnh cao quyền lực. 

Kế hoạch báo thù diễn ra rất suôn sẻ, chỉ có một điều là nằm ngoài dự tính…

Ánh mắt khi người kia nhìn hắn ngày càng bất thường, ban đầu còn cảnh giác e dè, sau đó dần trở nên quyến luyến triền miên.

Và rồi cuối cùng, cũng thành công vượt qua ranh giới.

Trong căn phòng hỗn loạn mờ tối, dưới ánh nến lay lắt chập chờn, người kia đè cả người hắn xuống, dùng gương mặt của kiếp trước kề cận, ngón tay miết bên cổ hắn hơi dùng lực nhưng trong giọng điệu kèm theo tiếng nghiến răng khe khẽ.

“Dùng ta xong lại muốn vứt đi rồi? Trên đời này nào có chuyện tốt đẹp đến thế.”

“Trong lòng ngươi, rốt cuộc ta là gì đây?”

Y phục Tư Trành xộc xệch, cổ họng tấm tức khó nói nổi nên lời. Song đối phương vẫn áp sát bên tai hắn, thầm thì như nỉ non:

“Chỉ cần tiên sinh không rời bỏ ta.”

“Có là chân tình hay giả ý gì đều được cả.”

“Chỉ cần tiên sinh… mãi không rời đi, có được không?” 

#Tình yêu lành mạnh tất nhiên là đẹp, nhưng thứ tình cảm khác thường cũng dễ khiến cho người ta say mê.#  

Lưu ý của tác giả:

– Lúc ở bên nhau công đã mài mại đoán được thụ là kiếp trước của mình.

– Tên truyện lấy cảm hứng từ câu thơ của Tô Thức: “Tựa nhạn hồng bay giẫm tuyết đầy.”

Lưu ý của editor:

– Đây là lần đầu tiên mình làm cổ đại nên chắc chắn 100% là sẽ chém gió hơi nhiều. Với cả mình rề rà lâu lắm, bộ này mình lại rất thích nên sẽ chăm chút kha khá. Vì vậy nếu các bạn không thích thì có thể clickback nha. Cảm ơn mọi người nhiều nè 🫶🫶🫶

Bình luận (17)

Để lại một bình luận

* Chú ý: Những bình luận vi phạm tiêu chuẩn cộng đồng sẽ bị xóa kèm quà tặng.
bé Cẻi của mọi nhà: Đã tặng 1 vỏ sò
2 tháng
Hồng Hạnh: Đã tặng 1 vòng ngọc trai
4 tháng