“Ehe ~ woohoo ~”
“Tiêu đời rồi! Sắp chết đói rồi!”
Lục Dao lục tung khắp căn phòng, cuối cùng xác nhận trong nhà không còn bất kỳ thứ gì để ăn cả.
Hiện giờ anh có hai lựa chọn.
Một là bắt mấy con gián trong nhà để đớp, coi như là phiên bản “mini chưa gia công” của dung dịch Khang Phục Tân (1).
Hai là ra ngoài liều mạng một phen, xem xem có thể tới được cửa hàng tiện lợi trong khu này để kiếm chút đồ ăn về hay không.
Nếu muốn an toàn thì nên chọn số một.
Nhưng vì danh dự thì nên chọn số hai.
Tận thế đã tới được một tháng rồi.
Để sống sót được trong một tháng này, Lục Dao vô cùng vất vả, anh cẩn thận tìm kiếm nhu yếu phẩm, tránh né bầy xác sống…
Đến bây giờ, xác sống dưới nhà càng ngày càng nhiều, nhu yếu phẩm trong nhà thì càng ngày càng ít.
Đúng vậy, anh không thể không thừa nhận, anh đã sắp không chống chọi nổi nữa rồi.
Đúng lúc này, một tiếng “ting” đột nhiên vang lên trong đầu anh.
Hệ thống – thứ khoan thai tới muộn – cuối cùng cũng xuất hiện.
【Chúc mừng người dùng đã có được hệ thống tui đây!】
Giọng nói của hệ thống không phải là giọng robot lạnh băng mà là tông giọng trung tính vô cùng hoạt bát.
Giọng nói hoạt bát này cứ như một tia sáng rọi xuống thế giới tận thế u ám này vậy.
Hai mắt của Lục Dao – người đang nằm bẹp trên giường – lập tức sáng bừng lên.
“Hệ thống? Tui có được hệ thống á?”
【Đúng đó người dùng, hệ thống tui đây tên là “hệ thống tái thiết nền văn minh, cường hóa thân thể và tự quản lý bản thân.】
…?
“Hả? Cái gì?”
【Người dùng có rút gọn tên của tui thành “hệ thống văn minh” cũng được.】
【Xét thấy nền văn minh và trật tự của thế giới này đã sụp đổ, đạo đức và luật pháp bị chôn vùi…】
【Hệ thống tui đây sẽ cố gắng bồi dưỡng người dùng thành ánh sáng văn minh trong thời kỳ tận thế, là hình mẫu của việc tuân thủ luật pháp, mượn dùng tấm gương của người dùng để âm thầm thúc đẩy việc xây dựng lại nền văn minh cho thế giới.】
“Ái chà, nói như thế thì sau khi có được hệ thống này tui chỉ đành miễn cưỡng bước lên làm thủ lĩnh của nhân loại thôi nhỉ…”
Đúng vậy, hiển nhiên một tháng “làm bạn” với xác sống đã khiến Lục Dao trở nên “mát mát” rồi.
【Người dùng chỉ cần hoàn thành những nhiệm vụ cực kỳ đơn giản là có thể trở nên mạnh hơn thông qua việc điểm danh mỗi ngày đó nha.】
“Đù, lại còn là motif điểm danh nằm không cũng thắng mới ghê chứ.”
“Trước đây khi đọc tiểu thuyết tui thấy cái motif điểm danh nhận thưởng này buff lố quá, nhưng bây giờ khi đến lượt mình trải nghiệm thì tui mới thấy việc nằm không cũng thắng này nó ngon dữ luôn…”
【Mỗi ngày người dùng cần chủ động điểm danh trong giao diện của hệ thống, điểm danh xong sẽ nhận được phần thưởng cơ bản.】
【Trước khi người dùng điểm danh thì hệ thống sẽ rà quét nhanh để kiểm tra hành vi của người dùng.】
【Nếu trong 24 giờ trước người dùng từng có hành vi phạm pháp nghiêm trọng thì sẽ không thể điểm danh tiếp được, hơn nữa hệ thống cũng sẽ tự động dừng hợp tác và rời khỏi người dùng.】
Tuy hiện giờ là tận thế nhưng anh cũng không có hứng thú đi giết người, phóng hỏa hay cướp bóc gì đó… cho nên cũng xem như phù hợp với tiêu chuẩn của hệ thống.
Lục Dao cực kỳ vừa lòng với hệ thống này.
【Hành vi vi phạm nhẹ thì sẽ được ghi chép lại và trừ điểm, tuy nhiên người dùng vẫn có thể điểm danh, chỉ là phần thưởng sẽ bị giảm bớt mà thôi.】
Nói chứ hành vi vi phạm nhẹ cụ thể là cái gì nhỉ?
Trong đầu của Lục Dao chợt nảy lên câu hỏi này, nhưng bởi vì hiện giờ anh đang đắm chìm trong sự vui sướng vì có hệ thống cho nên cũng không chủ động đào sâu thêm.
【Điểm danh liên tục một tuần, một tháng và sáu tháng sẽ có phần thưởng thêm.】
Oh yeah!
【Người dùng cần phải hoàn thành nhiệm vụ ngày / nhiệm vụ tuần / nhiệm vụ tháng mà hệ thống đưa ra thì mới được nhận các phần thưởng thêm.】
【Nhiệm vụ đều rất đơn giản, có thể hoàn thành một cách nhẹ nhàng.】
Yeah yeah yeah!
【Tuyên bố nhiệm vụ ngày hôm nay】
【Trời đất ơi! Làm một công dân luôn tuân theo quy tắc, cậu đã bỏ bê công việc suốt một tháng mà không hề xin nghỉ kìa! Không nên làm thế chút nào, ít nhất cậu cũng nên liên hệ với người lãnh đạo trực tiếp của mình để xin nghỉ chứ!】
【Hai nhiệm vụ, có thể chọn một: Xin nghỉ với người lãnh đạo trực tiếp hoặc đến công ty đi làm một ngày.】
Yeah… yeah ông cố nội mày!
Lục Dao: …???
Chờ đã.
Đây mà là nhiệm vụ đơn giản đó hả?
Đơn giản chỗ nào?!
Hệ thống ơi cậu mất trí rồi hả?
Tận thế rồi thì ở đâu ra công ty với lãnh đạo trực tiếp cơ chứ?
【Xét thấy người dùng đang nghi ngờ tính hợp lý của nhiệm vụ mà hệ thống đưa ra…】
Giọng nói của hệ thống vẫn vui tươi như cũ.
【Nhiệm vụ được tuyên bố dựa theo các mối quan hệ xã hội trước đây cũng như mức độ giữ chữ tín của người dùng.】
【Rà quét xong, trước tận thế người dùng từng làm việc trong công ty TNHH thương mại Hồng Đạt, lãnh đạo trực tiếp là giám đốc bộ phận – ông Trương Thăng Vinh.】
“Giám đốc Trương, ông ấy…”
Trong đầu Lục Dao hiện lên bộ dáng của Trương Thăng Vinh.
Đàn ông trung niên, đầu hỏi, thích uống trà cẩu kỷ, tóm lại rất khó nói.
Tin nhắn cuối cùng mà ông ấy gửi vào trong nhóm chat của công ty là khi thành phố mới xảy ra hỗn loạn: “Mọi người tuyệt đối đừng ra đường nhé!”
【Đang rà quét tín hiệu sinh mệnh của mục tiêu… Rà quét xong.】
【Mục tiêu Trương Thăng Vinh đã mất đi dấu hiệu sinh mệnh, hiện tại đang lang thang ở bãi đỗ xe ngầm của trung tâm thương mại Lâm Xuyên.】
Lục Dao giật mình ngồi bật dậy từ trên giường: “Như thế chẳng phải là ông ấy đã trở thành xác sống rồi sao?”
【Đúng vậy.】
Thành xác sống rồi mà còn có thể đi xin nghỉ á?
Khoan đã, không đúng…
Mặc kệ là đi làm hay xin nghỉ với xác sống đều không phù hợp với logic thời tận thế.
Nhưng mà nó lại phù hợp với logic khi tuân thủ pháp luật.
Lục Dao cảm giác đầu mình đau như búa bổ.
Cuối cùng anh cũng nhận ra có gì đó không đúng ở đây…
“Cái *** cậu là thiểu năng nhân tạo à!”
“Đây mà là phúc lợi sao? Trung tâm thương mại Lâm Xuyên bây giờ tràn ngập xác sống, công ty của tui tuy không nhiều xác sống bằng bên đó nhưng cũng không ít hơn là bao, cậu ra nhiệm vụ kiểu đó rõ ràng là đang dồn tui vào chỗ chết còn gì?!”
【Sau khi kiểm tra và xét duyệt, chữ “***” trong miệng người dùng có thể là từ ngữ nhục mạ mà người dùng ngại nói ra…】
“Mả cha cậu, cái này mà còn cần kiểm tra và xét duyệt sao! Còn cần sao?!”
【Ối giời ơi, người dùng đã hoàn toàn nổi giận rồi.】
【Người dùng chỉ ra điểm mâu thuẫn mấu chốt: Bây giờ mà đi ra ngoài là sẽ chết.】
【Tui phải thừa nhận là nhiệm vụ ban nãy có một ít vấn đề, bây giờ tui sẽ đưa ra đền bù cho cậu.】
【Đổi mục tiêu làm việc từ sáu tiếng xuống còn ba tiếng, ngoài ra tăng thêm quà thưởng khi điểm danh.】
【Xin người dùng hãy điểm danh ngay đi!】
“…Điểm danh ngày hôm nay.”
【Điểm danh thành công!】
【Chúc mừng người dùng đạt được túi quà dành cho người mới!】
Một hộp quà đột nhiên xuất hiện trước mặt Lục Dao, sau đó rơi thẳng xuống mặt đất.
Lục Dao ôm tâm trạng rối bời mở hộp quà ra.
Nước khoáng x3 chai, bánh nén khô x5 gói, súng gây mê xác sống x1 cây, viên đạn x10 viên.
Khi nhìn thấy bánh nén khô, ánh mắt Lục Dao lập tức sáng lên.
Anh vội xé bao bì bên ngoài ra rồi cho bánh vào trong miệng.
Bánh nén khô bình thường rất dở và khó ăn, nhưng bánh nén khô do hệ thống cung cấp lại có hương vị rất ngon.
Bột mì sau khi sấy có cảm giác giòn xốp và thơm mùi lúa mì, khi nhai sẽ giải phóng vị ngọt tự nhiên của ngũ cốc.
Phần shortening giúp bánh có kết cấu mịn màng và tan ngay trong miệng, lại thêm mùi sữa thơm nồng từ sữa bột và mùi lúa mì nhẹ dịu, tất cả đan xen vào nhau tạo nên một hương vị khiến Lục Dao vô cùng hạnh phúc.
Ăn xong nửa gói bánh nén khô, tuy vẫn còn muốn ăn tiếp nhưng Lục Dao lại ép bản thân phải dừng lại.
Bây giờ là lúc anh nên cân nhắc nhiệm vụ hôm nay của mình.
Đầu tiên, gặp mặt trực tiếp để xin nghỉ là không có khả năng rồi.
Với trình độ hiện tại của anh thì việc đi đến trung tâm thương mại Lâm Xuyên không khác nào là đi tìm chết cả.
Như vậy chỉ còn mỗi cách đi làm mà thôi.
Trước kia vì thấy phiền khi tốn quá nhiều thời gian cho việc đi đến công ty nên anh đã thuê nhà ở rất gần công ty, chỉ cần đi bộ hơn mười phút là tới.
Lục Dao đi đến trước cửa sổ, híp mắt nhìn tòa nhà công ty cách đó không xa.
Bản năng cầu sinh được rèn luyện suốt một tháng trời ở tận thế lập tức phát huy tác dụng, bộ não của anh bắt đầu hoạt động với công suất cao hệt như một cỗ máy tinh vi.
Đầu tiên là về tầm nhìn.
Số lượng xác sống lang thang trên đường khoảng chừng 15 – 20 con. Chúng nó phân bố khá rời rạc, chủ yếu tụ tập ở xung quanh những chiếc xe bị chết máy hoặc khu vực cửa ra vào bị hỏng của các cửa hàng.
Khá tốt.
Tiếp theo là lên kế hoạch về tuyến đường di chuyển.
Đi thẳng là con đường ngắn nhất, nhưng cần phải đi ngang qua tuyến đường chính, nguy cơ bị phát hiện rất lớn. Lộ tuyến tối ưu nhất là xuất phát từ con hẻm nhỏ bên tay phải, vòng qua phía sau khu dân cư cũ, sau đó lợi dụng góc chết tạo thành từ sào phơi đồ và dàn nóng máy lạnh để tiếp cận lối vào khu vực hậu cần của tòa nhà.
Kế đến là những thứ cần chú ý.
Trong hẻm rất có khả năng sẽ tồn tại những điểm mù, cần cẩn thận để tránh bị xác sống tập kích. Ngoài ra rất có thể sẽ có xác sống ẩn núp trên ban công của khu chung cư này.
Cuối cùng là thời gian.
Nếu đi bộ theo kiểu lén lút như thế thì cần tốn 20-25 phút, hơn nữa nên bắt đầu trước khi giữa trưa, bởi vì lúc đó ánh mặt trời sẽ rất gay gắt, một bộ phận xác sống sẽ bị giảm tốc độ vào thời gian này.
Ánh mắt của Lục Dao sắc lẹm, anh nhanh chóng đảo qua và phân tích bố cục trên đường cũng như những mối nguy hiểm tiềm tàng bên trong đó.
Một lát sau, anh gật đầu: “Làm thôi.”
Anh bắt đầu kiểm kê trang bị.
Một chai nước, một gói bánh nén khô.
Đạn đã được tra vào trong cây súng gây mê xác sống.
Một con dao phay, một cây lau nhà.
Có thể tiết kiệm được viên đạn nào thì phải ráng tiết kiệm viên đạn đó.
Anh hiên ngang giắt cây súng gây mê lên lưng quần.
Lục Dao đi hai bước, cây súng gây mê bất ngờ rớt ra khỏi đai lưng rồi rơi tuột vào bên trong quần, nó trượt dài xuống theo ống quần rồi nện một cái bốp lên chân anh.
Má nó tức thiệt chứ, chân đau quá.
Anh nhặt cây súng gây mê lên rồi cầm nó ở trong tay.
Trên đầu đội mũ bảo hiểm, trên người mặc áo khoác da, trên tay còn mang theo bao tay da.
Tuy rằng có hơi nóng nhưng được cái là an toàn.
Chờ khi đẩy cửa bước ra ngoài, anh còn không quên xác nhận lần cuối với hệ thống: “Hệ thống, tui chỉ cần ở trong công ty chờ đủ 3 tiếng là có thể đi được rồi đúng không?”
【Đúng vậy đó người dùng.】
【Chúc người dùng hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày thuận lợi nha~!】
——
Chú thích:
1. Dung dịch Khang Phục Tân: Mọi người có thể search Kangfuxin Ye để tìm hiểu thêm ha, tóm tắt lại thì nó là một loại thuốc (dung dịch) được chiết xuất từ gián, có tác dụng kháng khuẩn và làm liền các vết thương như loét, bỏng một cách nhanh chóng, hình như là uống được vì còn giúp chữa loét dạ dày nữa.




